Trước khi tôi tìm đến bà Phan Thị Phúc, ông Nguyễn Trung - Chủ tịch Hội Người khuyết tật quận Đống Đa nhắn nhủ, ở lớp học "đặc biệt" của bà Phúc, ai cũng gọi người phụ nữ thân thương ấy là "mẹ". Cái tên như vận vào cuộc đời, vào số phận. Bà cứ thầm lặng làm những việc ý nghĩa, làm đẹp cho đời mà chẳng mảy may tư lợi hay suy nghĩ riêng cho bản thân. Bà Phúc đã thầm lặng giúp đỡ các cháu nhỏ khuyết tật trí tuệ hòa nhập với cộng đồng suốt gần 30 năm…
Khác với xe sử dụng động cơ đốt trong, trên xe điện bộ pin chiếm khoảng 40% giá bán của một chiếc xe điện. Tuy nhiên, ông Kingsmill Bond - Giám đốc cấp cao tại RMI, cho rằng các giá ô tô điện đã và đang giảm dần đều khi các nhà sản xuất ô tô đang tập trung đầu tư phát triển các vật liệu, hóa chất cũng như phần mềm để tạo ra những sản phẩm có giá mềm hơn nhưng hiệu suất tốt hơn.
Mai Anh di chuyển rất khó khăn. Cứ 3 tháng hè, Mai Anh cùng mẹ vượt hàng trăm cây số tới Bệnh viện Nhi Trung ương (Hà Nội) tập hồi phục chức năng. Dù đã phẫu thuật, căn bệnh của Mai Anh không giải quyết được hoàn toàn.
Hơn nữa, khảo sát cho thấy "hầu hết thành viên ASEAN - trừ Brunei, Campuchia và Lào - có mức độ không tin tưởng Trung Quốc cao hơn mức độ tin tưởng". Cụ thể, mức độ không tin tưởng Trung Quốc tại Myanmar là 80%, Philippines 62,7%, Indonesia 57,8%, Thái Lan 56,9% và Singapore 56,3%.
Trước cái ngày máu tươi bỗng hộc ra từ cuống họng, mới chỉ vừa hai tháng trước thôi, Tài đã nhận chứng chỉ nhân viên makeup xuất sắc của tiệm váy cưới Thanh Loan Bridal. Cái nghề không quá mới mẻ trên thị trường nhưng lại là mơ ước suốt quãng thời gian phổ thông trung học. Anh đã cầm cây cọ say mê, tô điểm biết bao gương mặt người. Những gương mặt lấp lánh niềm hạnh phúc, hân hoan cùng người mình yêu bước vào lễ đường. Điều mà cả đời Tài không dám mơ mà có mơ cũng chẳng bao giờ có được. Có lần Tài bắt gặp ánh mắt trộm nhìn của Huy, ông chủ tiệm váy cưới. Rồi ánh mắt đó như xoáy vào tận đáy trái tim anh những nhịp đập lệch nhịp, chếnh choáng. Nhưng rồi anh chợt bừng tỉnh sau cơn mộng mị dài, Huy có vợ, có con mà nếu chỉ nghĩ xa thêm chút nữa, Tài sợ mình sẽ nghĩ sai, nghĩ lệch. Từ dạo đó anh bỗng tạo khoảng cách, rào chắn vô hình xung quanh mình. Làm sao đấy nhỉ? Lạ thật đấy!
Ngày con biết mình đỗ đại học là ngày mà con thấy ba cười tươi nhất, có lẽ ước mơ được học đại học của ba đã gửi gắm vào con. Trên chuyến tàu năm đó, con trằn trọc chẳng tài nào ngủ được. Tiếng tàu xình xịch ầm ù thi thoang lại tu tu lên tiếng còi làm con hoảng loạn cô đơn, nỗi nhớ mẹ, nhớ quê hương cứ ừng ực trong suy nghĩ. Ba đã nhường con chỗ ba ngồi để con nằm, còn ba thì nằm dưới sàn. Nhìn ba co ro trong chiếc chăn mỏng mà anh phục vụ đưa cho, con bỗng khóc, thương ba biết bao, muốn nằm xuống bên ba mà ôm ghì với ba mà lòng chẳng thể.
8.53GB
Xem912.39MB
Xem17.7387.65MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
giày bóng đá ở hà nội khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
772blackjack sheet
2025-02-09 20:29:37 ab77
144bóng ném rổ
2025-02-09 20:29:37 vin7774
292cách cá độ bóng đá
2025-02-09 20:29:37 Khuyến nghị
700kết quả u19 israel
2025-02-09 20:29:37 Khuyến nghị